Những chiếc đèn lồng đỏ ửng cao cao treo lên, tiếng đàn sáo lả lướt không dứt bên tai. Lục Tịch nhìn bóng dáng mỹ nhân lạnh nhạt rời đi, ánh mắt càng thêm u ám.
“Đại nhân, cần phải trở về.” Phía sau, hộ vệ áo đen tiến lên, thấp giọng nói.
Lục Tịch khẽ rũ mắt, tay nắm chặt thanh kiếm căng thẳng. Đột nhiên, hắn xoay người, lạnh lùng nói: “Đi!”
Thấy bọn họ phải đi, Hải Đường đang co ro một bên cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra. Nàng ta khẽ thở phào, nhưng còn chưa kịp thả lỏng thì người nam nhân lạnh lẽo kia bỗng nhiên quay đầu lại, khàn khàn nói: “Đừng đi quấy rầy nàng.”
Ánh mắt Lục Tịch đen nhánh, sắc lạnh đến rợn người, không mang theo một tia hơi ấm nhân gian nào, khiến Hải Đường lập tức tê dại da đầu, cả người run rẩy không thôi. Nàng ta không biết mình đã trở về Như Ý Lâu bằng cách nào, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, chân cẳng không đứng vững.
Nàng ta vốn định trở về phòng nghỉ ngơi một chút, lại không ngờ vị ân khách vẫn luôn lui tới tìm nàng ta lại đến. Nàng ta không thể không đi hầu hạ.
“Hải Đường, nàng làm sao vậy? Hôm nay sao chân cẳng lại không có chút sức lực nào thế này?” Lý công tử hôm nay không mấy hài lòng, thân trần trụi ngẩng đầu nhìn nàng, mày chau lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play