Trời Mạn Lai càng lúc càng lạnh, từng bông tuyết trong suốt, lấp lánh rơi xuống không ngừng.
Ngu Kiều nhìn những tinh thể băng tuyệt đẹp kết đọng ngoài cửa sổ, không kìm được giơ tay chạm vào. Lòng bàn tay ấm áp vừa chạm vào đã rùng mình vì lạnh. Cảnh tượng này vừa vặn lọt vào mắt mẹ Ngu khi bà bước vào mang sữa bò.
“Kiều Kiều, không phải mẹ đã bảo con đừng lại gần cửa sổ sao?”
Bà vội vàng đặt cốc sữa xuống, bước đến bên cạnh cô: “Con vẫn chưa khỏe, nên nghỉ ngơi cho tốt. Mau lên giường nằm đi.”
Bà tiến đến đỡ cô ngồi xuống mép giường rộng rãi, êm ái.
Ngu Kiều không từ chối, bởi cô biết từ chối cũng vô ích.
Từ sau lần cô gặp chuyện và được cứu ra, ba Ngu và mẹ Ngu quả thực xem cô như cục vàng cục bạc. Khoảng thời gian này, ngày nào cô cũng bị hai người "đút" đủ thứ và phải trải qua các buổi tư vấn tâm lý. Họ sợ cô bị cú sốc cái chết của Quý Thanh Dã – kẻ điên kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT