Ngoài phòng giam, một phụ nhân thanh lãnh, vận váy gấm tơ xanh biếc, chậm rãi bước tới. Trình Doãn Ninh nhìn thấy nàng như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, nhanh chóng thoát khỏi vòng tay Lý Cẩm Trình đang ôm mình, lao về phía cửa lao.
“Mẫu thân, cuối cùng người cũng đến rồi!” Nàng ta nắm chặt những thanh gỗ của phòng giam, giọng nói nghẹn ngào mang theo sự mừng rỡ khi nhìn thấy nàng: “Người cứu con đi! Con không muốn ở đây nữa!”
Lúc này, Trình Doãn Ninh mình đầy bùn đất, tiều tụy không tả xiết, không còn thấy chút kiêu căng, ngạo mạn nào như trước. Nhưng Tạ Linh cảm thấy vẫn chưa đủ, chút sợ hãi này làm sao đủ được!
Nàng nâng đôi mắt lạnh lùng, nhàn nhạt nhìn Trình Doãn Ninh: “A Ninh, bốn năm trước mẫu thân đã dặn dò con không được gả vào Quốc Công phủ, là con không nghe lời, mới dẫn đến kết quả ngày hôm nay!”
“Mẫu thân cũng không thể cứu được con!”
“Hôm nay mẫu thân đến chỉ là để gặp con lần cuối, cây trâm vàng này là vật tùy thân của mẫu thân.” Tạ Linh nâng tay, tháo cây trâm vàng cài trên búi tóc đưa vào tay nàng: “Con hãy giữ làm kỷ niệm, ngày sau đầu thai nhớ chọn nhà tốt, đừng oán ta!”
Trình Doãn Ninh không dám tin trừng lớn hai mắt, nàng không thể tin được mẫu thân nàng lại nhẫn tâm đến mức không cứu nàng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play