Đang lúc hắn chuẩn bị thực hiện kế hoạch, Ngu Kiều lại đột nhiên không còn nôn nghén, thậm chí còn có thể dần dần nuốt trôi thức ăn. Tuy ăn được ít nhưng so với trước đây thì đã tốt hơn rất nhiều!
Hơn nữa, cô gái nhỏ bé, yếu ớt bắt đầu chầm chậm có da có thịt hơn một chút, nhưng những phần thịt ấy lại chỉ "nảy nở" ở những nơi cần thiết, vô cùng "biết điều"!
Ngu Kiều cũng thể hiện sự chờ mong và tình yêu thương đối với đứa bé, điều này đã dần khiến Văn Lệ dẹp bỏ những ý nghĩ đen tối trong lòng. Con của Ngu Kiều ra đời vào mùa xuân trăm hoa đua nở, vạn vật hồi sinh, tất cả đều là khởi đầu tốt đẹp!
Văn Lệ nhìn người phụ nữ đang hôn mê trên giường bệnh, ánh mắt tràn đầy dịu dàng. Hắn nhẹ nhàng nâng tay cô lên, cúi đầu hôn lên lòng bàn tay cô: “Cảm ơn em, Kiều Kiều!” Cảm ơn em đã không hận anh, nguyện ý sinh con cho anh!
【 Anh yêu em 】
Trong căn phòng tối tăm, một bóng người cao lớn chầm chậm tiến vào. Người đàn ông với gương mặt không rõ ràng, ánh mắt thâm tình nhưng phức tạp nhìn người phụ phụ nữ đang ngủ trên giường bệnh.
Hắn vốn không nên đến, nhưng khi nghe tin cô sinh con, hắn vẫn không kìm được mà lén lút tới. Ánh trăng mỏng manh rọi vào, Lệ Trạm cuối cùng cũng nhìn rõ Ngu Kiều – người mà hắn ngày đêm mong nhớ suốt gần một năm qua!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT