Chương 133
Tạ Linh và Thẩm Từ Thu trở lại bên trong điện thờ, cả hai đều đã phục hồi y phục ban đầu. Thẩm Từ Thu đưa tay chạm vào hoa tai, khi đầu ngón tay chạm phải chiếc lông vũ vẫn còn mang hơi ấm, y mới nhẹ nhàng thở ra, buông tay xuống.
Cơn đau lật tung ký ức khi bị “hái hoa” đến nhanh mà cũng đi nhanh, rời khỏi thế giới đặc biệt kia, những hình ảnh quá khứ từng chớp nhoáng hiện về giờ đây chẳng khác nào một giấc mộng — mà sau khi tỉnh lại, thứ còn sót lại cũng chỉ là một khoảng trống. Đến cả nỗi đau âm ỉ nơi tâm mạch dường như cũng chỉ là ảo giác, tan biến như khói mây.
Rời khỏi nơi đó không để lại chút kinh hãi nào, càng không có vết thương lòng do cơn đau để lại. Ngược lại, giống như được gột rửa một lần từ trong ra ngoài, thần thức thông suốt, cơ thể nhẹ nhõm đến kỳ lạ.
Tạ Linh dùng đầu lưỡi đẩy nhẹ hàm răng, phát hiện vết thương bị Thẩm Từ Thu cắn lúc trước đã biến mất không còn dấu vết. Hắn khẽ “tsk” một tiếng, đầy vẻ tiếc nuối:
“Lạ thật, sao không lưu lại thêm được một lúc nữa chứ?”
Thân thể của chân tiên tuy có thể nhanh chóng hồi phục thương tổn nhỏ, nhưng cũng phải xem chủ nhân có muốn giữ lại hay không — chẳng hạn như vết cắn, dấu vết do móng tay để lại, chỉ cần họ muốn, đều có thể lưu lại lâu thêm chút nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT