Việc cởi đồ thì thành công.
Nhưng thử đồ… thất bại hoàn toàn.
Bởi vì sau khi được “giúp đỡ” cởi y phục, đầu ngón tay trắng nõn của Thẩm Tông chủ đã vùi sâu trong lớp vải mềm mại, trơn mượt, túm lấy một đống quần áo bên dưới làm nhàu hết cả lại. Da thịt mịn màng như tuyết của y bị hơi ấm hun đến ẩm ướt, kéo theo cả đống áo quần cũng bị dính nước—người và áo, đều thành  hoa bị vò nát trong tay ai kia.
Hoa gặp mưa gió, tất sẽ run rẩy không ngừng.
Thẩm Từ Thu lúc thì thở dốc, lúc thì khép mắt không chịu nổi, tay thuận thế vơ lấy mớ y phục bên cạnh. Cả người đẹp như tranh bị vùi giữa một vùng màu sắc rực rỡ, một dải lụa mỏng như cánh ve rơi xuống, khẽ phủ ngang trước mắt y.
Một tầng lụa mỏng màu nước che khuất đôi mắt trong vắt như lưu ly của y, mỹ nhân ngả người nằm nghiêng, dung nhan nửa che nửa lộ, mơ hồ đầy dụ hoặc.
Qua lớp lụa mờ, Thẩm Từ Thu đã chẳng còn thấy rõ Tạ Linh nữa, nhưng Tạ Linh lại nhìn y cực kỳ rõ ràng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play