Chiếc mặt nạ bạc, lấp lánh ánh sáng mờ nhạt, khẽ lay động rồi được tháo xuống, để lộ đôi mắt trong veo như sương tuyết của Thẩm Từ Thu. Hàng mi y khẽ run, một lần nữa đối diện với Tạ Linh mà không còn lớp mặt nạ che chắn, y bỗng cảm thấy không quen.
Không giống khi ở cạnh tiểu điểu . Khi đó tiểu phượng hoàng chẳng hiểu gì, có nhìn cũng chẳng sao. Nhưng bây giờ... trong mắt người kia, liệu còn là dáng vẻ y từng quen thuộc?
Bấy lâu nay, chiếc mặt nạ đã gần như trở thành một phần của y, giúp y giấu kín bản thân kể cả giữa đám đông, vẫn có thể giữ được vẻ tĩnh lặng.
Tạ Linh vốn đã rất hiểu y. Mất đi lớp mặt nạ ấy, Thẩm Từ Thu thật sự không dám chắc bản thân còn có thể giấu giếm được điều gì trước mặt hắn.
Ánh mắt chan chứa tình cảm của Tạ Linh khiến Thẩm Từ Thu phải cụp mắt xuống, tránh đi.
Đầu ngón tay Tạ Linh nhẹ nhàng lướt qua má y, khẽ mơn man: “Mắt của A Từ vẫn đẹp như vậy.”
Là ánh sáng trong mắt ngươi mới thật sự đẹp, Thẩm Từ Thu nghĩ thầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT