Tựa như mọi ấm áp trong quá khứ đều chỉ là một giấc mộng xa xôi.
Thẩm Từ Thu có cảm giác như chính mình đã bước hụt vào một vực sâu chưa từng tồn tại trên thế gian. Cái lạnh ấy không đến từ gió tuyết, mà từ trong xương tủy, buốt giá đến rách cả linh hồn. Y rơi xuống, không ngừng, giữa khoảng không tối tăm, đưa tay níu lấy mọi thứ nhưng chẳng thể nắm được gì. Rõ ràng lẽ ra y đã giữ được—rõ ràng y đã...
Ngay khoảnh khắc cuối cùng trước khi hàn ý nuốt trọn, cơ thể Tạ Linh đột ngột bùng cháy.
Ngọn lửa vàng kim rực rỡ phừng lên như thần quang nơi tận cùng u ám, trong một khắc đã phá tan lớp băng bủa vây Thẩm Từ Thu, kéo y khỏi vực sâu rét mướt.
Toàn thân y rũ xuống, suýt nữa ngã gục. Y thở dốc từng hơi khó nhọc, kinh ngạc nhìn ngọn lửa đang bừng cháy ngay trong lòng mình.
Thẩm Từ Thu không rụt tay, trái lại theo bản năng còn siết chặt hơn, như sợ chỉ cần buông lơi, ánh lửa ấy sẽ tan biến mãi mãi.
Ngọn lửa rực cháy đến độ có thể thiêu rụi vạn vật, nhưng lại không làm y tổn thương dù chỉ một sợi tóc. Một tia lửa lướt nhẹ qua khóe mắt y, dịu dàng như đang thay y lau đi giọt lệ chưa kịp rơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT