Bành Viêm dụi dụi mắt, nhếch miệng nói: “Không có việc gì, cháu ở đây làm gì vậy? Đừng sợ, cứ nói thật với chú, có cảnh sát với chú ở đây, không ai dám bắt nạt cháu đâu.”
Hứa Văn Diệu liên tục lắc đầu: “Không có không có, thầy đối xử với cháu rất tốt. Chú Bành, chú đừng dẫn cháu đi nhé, có được hay không?”
Thầy sao?
Bành Viêm nghe vậy, lập tức liếc mắt nhìn Trần Khánh một cái, lại vội vàng nhìn về phía Hứa Văn Diệu, hỏi: “Mau nói cho chú nghe, mấy ngày nay cháu đã làm cái gì? Và tại sao lại tới nơi này?”
Hứa Văn Diệu không chút giấu giếm, nhanh chóng kể lại những chuyện từng xảy ra, là chính cậu bé đã tới cầu xin Trần Khánh như thế nào, rồi về sau Trần Khánh dứt khoát đưa hai bà cháu bọn họ tới Hán Y Đường ra sao, và cũng nói rõ, hắn không chỉ miễn phí chữa trị cho bà nội cậu bé, còn dạy cậu bé học trung y.
Lần này không chỉ Bành Viêm có chút rung động, ngay cả ánh mắt khi nhìn về phía Trần Khánh của hai vị cảnh sát nhân dân phía sau gã cũng nhanh chóng thay đổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play