“Chủ nhiệm Trần đâu có làm gì? Anh ấy không thu tiền vô tội vạ, càng không làm cho thân thể hắn xảy ra vấn đề, chỉ nói mình không chữa được thôi mà? Tôi thấy kẻ này chỉ mở miệng hăm dọa thế thôi, không dám gây ra chuyện gì đâu.” Cố Vũ nói.
“Nhưng hắn cho rằng chủ nhiệm Trần có thể chữa khỏi.” Hạ Mẫn nói.
“A, sau khi hắn đi kiểm tra xong, đồng nghiệp bên kia nói không trị được thì hắn tin, còn chủ nhiệm Trần nói không trị được hắn lại không tin. Đây là loại logic quái quỷ gì chứ? Quá tiêu chuẩn kép [1] mà!” Cố Vũ bĩu môi.
[1] : (có cùng nghĩa với câu ‘Chỉ cho phép quan lớn đốt đèn mà cấm nhân dân thắp nến), cho phép một đoàn thể này thực hiện hành vi đó nhưng lại cầm một đoàn thể khác thực hiện hành vi tương tự.
Ách... Logic này thực sự có một chút kỳ lạ.
Trên thực tế, trải qua mấy ngày ở chung, cả hai người bọn họ đều cảm thấy, nếu Trần Khánh thực sự điều trị, cũng không phải là không có hy vọng. Nhưng đương nhiên, nếu bệnh nhân không chịu tuân theo lời dặn của bác sĩ, thì khẳng định trăm phần trăm cũng không trị khỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT