'Này, mau cầm lấy đi.'
Hứa Văn Diệu lập tức vươn hai tay như đang tiếp nhận một món chí bảo nào đó, rồi thật cẩn thận mà gấp gọn bức tranh ấy lại.
Trần Khánh nhìn dáng vẻ này của cậu bé, không khỏi nở nụ cười.
Kỳ thật khi còn nhỏ, ban đầu khi hắn học trung y là từ nhận biết dược liệu.
Nhưng lượng tin tức của dược liệu lại quá mức đồ sộ, dù có loại thực vật mang đến tác dụng phụ trợ trí nhớ, nhưng người học không những phải nhớ kỹ hình dáng của chúng, còn phải nhớ kỹ mùi, tính vị, nơi sản sinh, năm, giá cả vân vân...
Và đối với một đứa trẻ, học về những thứ này là quá khó khăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play