Phải biết rằng, lúc trước, mỗi khi Địch Minh Hoa bước vào bệnh viện, thì ngoại trừ nằm viện chính là đi kiểm tra, nhưng uống thuốc xong căn bản chẳng có lấy một chút tác dụng nào cả, thậm chí có bác sĩ còn đề nghị gã nên đi khoa tinh thần nhìn xem.
Đây là nguyên nhân vì sao khi Địch Minh Hoa vừa nghe thấy Trương Trung Hậu nói gã bị bệnh thần kinh, gã lập tức căm tức, không nhịn được trực tiếp cãi nhau với Trương Trung Hậu.
Cái loại cảm giác, rõ ràng bản thân mình không thoải mái, nhưng khi nói ra ngoài lại không có ai tin tưởng này… quá khó để thừa nhận mà.
Trần Khánh nhìn thấy Địch Minh Hoa đang cố gắng hết sức để chứng minh những gì mình nói là sự thật, lại không khỏi nở nụ cười, bảo: 'Có phải vào lúc buổi sáng, anh sẽ có cảm giác bản thân rất lạnh, nhưng sau khi uống miếng nước, hoặc là ăn một chút gì đó, trong người lại lập tức nóng lên, sau đó sẽ đổ mồ hôi, thậm chí có đôi khi, anh còn có thể phát sốt mà chính bản thân mình cũng không sao hiểu nổi?'
Khuôn mặt Địch Minh Hoa lập tức khựng lại, vô cùng kinh ngạc hỏi: 'Cậu… cậu làm sao mà cậu biết được? Không đúng, chẳng lẽ cậu tin tưởng lời nói của tôi?'
Trần Khánh cười nói: 'Đương nhiên rồi, anh là người bệnh, nếu anh trực tiếp nói ra cảm nhận của mình mà tôi còn không tin tưởng, thì tôi xem bệnh cho anh như thế nào đây? Dựa vào chính mình phán đoán ư? Ha hả.'
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT