'Bác sĩ Trần, tôi không quá hiểu câu cuối cùng mà anh nói?' Trương Hiền Lượng hỏi.
Trần Khánh chỉ vào ngực của mình: 'Tâm bệnh cần phải có tâm dược. Tôi chỉ có thể điều hóa được ngũ tạng của cậu ấy, nhưng bệnh của cậu ấy lại không đơn giản chỉ là bệnh trong ngũ tạng. Theo tôi nghĩ, chắc chắn anh phải biết rõ nguyên nhân khiến cho cậu ấy biến thành như vậy hơn tôi chứ?'
Nghe nói như thế, Trương Hiền Lượng lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, đồng thời sắc mặt cũng dần dần trở nên u ám đi.
Gã không nhịn được khẽ liếc mắt nhìn Trương Thư An, lại phát hiện ánh mắt vừa nãy còn trong trẻo của em trai mình, đã một lần nữa trở nên đờ đãn.
'Bác sĩ Trần, anh nói xem, có phải người làm cha mẹ mà không vượt qua bất cứ một loại khảo sát hay sàng lọc nào đó, sẽ trở thành vô cùng đáng sợ hay không?'
Khi nói những lời này, trong đáy mắt u buồn của Trương Hiền Lượng lập tức dâng lên vô tận ai oán: 'Ba mẹ của tôi vốn không được trải qua bất cứ một loại chương trình giáo dục nào cả. Lúc hai người ấy còn nhỏ, do anh chị em trong nhà khá đông, cho nên tình huống bị cha mẹ đánh chửi vốn là chuyện bình thường.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play