Trần Khánh cũng không bực bội khi phải đối mặt với câu tức giận mắng chửi của vị bác sĩ nọ, hắn cầm lấy tay người bệnh, dùng lời lẽ mềm nhẹ giải thích: 'Ông ấy té xỉu vốn không phải trong cơ thể mắc bệnh gì, chỉ là khí huyết lưu thông không thuận, lại thêm vận động quá sức, ngay lập tức đã làm máu bị nghẽn lại mới ngất đi thôi.'
Trần Khánh vừa nói, vừa dùng hai cây ngân châm đã sớm lấy ra từ trước, một cây đâm vào huyệt Hoàn Cốt ở sau tai người bệnh, một cây đâm tại huyệt Dũng Tuyền trên người ông ấy.
(Huyệt Hoàn Cốt; vị trí: Ở tai vào trong chân tóc 4 phân, lấy ở chỗ lõm sau mỏm trâm-chũm phía sau tai, sát bờ sau cơ ức đòn chũm, tên khác: Hoàn Cốc,
Tác dụng: tại chỗ: Đau đầu, đau cứng cổ gáy, theo kinh mạch: Sưng má, đau răng, liệt mặt, đau họng.)
Bác sĩ thấy được thủ pháp của Trần Khánh, cơn tức giận không giảm, ngược lại còn tăng thêm, gã cất giọng khinh miệt, nói: 'Mọi người thấy hết rồi nhé. Người gặp nạn đã bị bọn họ động tay động chân trước rồi, nếu lúc sau đưa đến bệnh viện, ông ấy có xảy ra chuyện gì, chúng ta sẽ không chịu trách nhiệm.'
'Anh cứ yên tâm, tôi cũng là bác sĩ, hơn nữa, tôi còn có chứng chỉ tư cách hành nghề y đây.' Trần Khánh đứng dậy, hướng ánh mắt nhìn qua vị bác sĩ đang phẫn nộ kia, nhẹ giọng nói: 'Tôi có thể hiểu được tâm trạng đang muốn cướp thời gian nhanh chóng cứu người bệnh của anh, cũng biết trình tự của bệnh viện. Anh có thể mang người đi, nhưng tạm thời cứ chầm chậm một chút trước đã. Tôi đảm bảo là không quá lâu đâu, chỉ chừng hai, ba phút thôi. Có được không?'
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT