Trước khi đi, họ còn bê luôn hộp đồ ăn vặt của tôi, nói là tiền bồi thường vì tôi đánh người.
Tôi cố gắng lý lẽ, Chu Tiểu Bảo nằm lăn lộn trên đất ăn vạ.
Còn bà lão Chu thì vỗ đùi khóc lóc chửi bới, thẳng thừng nói đợi con trai con dâu về sẽ cho tôi biết tay.
Nước mũi của bà ta chảy lung tung, đế giày đen sì giẫm lên tấm thảm tôi đã cẩn thận lau dọn thành một mảng đen.
Giọng bà lão rất lớn. Tiếng phản kháng của tôi lẫn trong tiếng la hét của bà ta và tiếng khóc của đứa trẻ, nhỏ đến mức không nghe thấy.
Khi Chu Tiểu Bảo nâng niu quả bóng da màu đỏ về nhà như báu vật, tôi không ngăn cản, thậm chí còn ước gì có thể treo quả bóng đó lên cổ nó, để nó ngủ cũng đeo.
Vì một đêm không ngủ, tôi cảm thấy đầu óc choáng váng, nhìn mọi thứ đều như bị phủ một lớp màn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play