Vương Hữu Đức nhìn chằm chằm Vương Đại Chủy với vẻ âm hiểm:
"Có phải là mày giở trò không?"
"Mày chờ đấy, đợi tao ra viện sẽ không tha cho mày."
Đã như vậy rồi mà vẫn còn nghĩ đến việc hại người?
Vương Đại Chủy vội vàng đón vợ và mẹ, không nói một lời quay lưng bỏ đi.
Tôi đi bên cạnh ông ấy, có thể rõ ràng cảm nhận được ánh mắt độc địa như rắn của Vương Hữu Đức không ngừng lướt trên người tôi.
Đợi đến khi Vương Đại Chủy sắp xếp xong cho gia đình, tôi mới nhắc đến chuyện của Tuyết Đường với ông ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT