Lục Linh Châu nói, mẹ tôi bị người ta hạ Phệ Hồn Trùng, loại cổ trùng này sống trong cơ thể người, sống bằng cách nuốt chửng linh hồn. Hơn nữa loại cổ trùng này rất thích di chuyển trong cơ thể người, nếu không cẩn thận tiếp xúc với người bị trúng cổ, bản thân cũng rất dễ bị cổ trùng nhập vào.
Người mới bị trúng cổ ban đầu sẽ chóng mặt, buồn ngủ, làm gì cũng không có tinh thần, cả người mơ mơ màng màng. Những con cổ trùng này sinh sôi rất nhanh trong cơ thể, cùng với việc số lượng Phệ Hồn Trùng tăng lên, người bị trúng cổ sẽ ngày càng chậm chạp. Và nếu cổ trùng lan khắp cơ thể, người bị trúng cổ sẽ giống như người thực vật, ngủ li bì cả ngày, không thể gọi dậy được.
Tôi kinh hãi nhìn Lục Linh Châu, cô ấy nói trúng phóc!!!
Nửa tháng trước sau khi bố tôi gặp chuyện, mẹ tôi đã nói mình đau đầu, ngủ mãi không tỉnh, tôi còn tưởng bà ấy vì lo nghĩ quá độ mà ra nông nỗi này. Sau đó, phản ứng của mẹ cũng bắt đầu chậm chạp, thường gọi mấy tiếng cũng không nghe thấy. Anh trai còn nói mẹ là dồn hết tâm trí vào bố rồi.
"Linh Châu đại sư, cô xem tôi có bị trúng cổ không?"
Thái độ của Giang Triết thay đổi hẳn, như thể người vừa rồi chỉ trích Linh Châu không phải là anh ấy. Đây cũng là lần đầu tiên tôi phát hiện, anh ấy lại có bộ mặt này.
"Tôi thấy anh là trúng gió thì có."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play