Tiêu Hân sững người, người vừa mới bị cô ấy nói xấu lại đứng ngay trước mặt, đang tiến về phía bạn của cô ấy.
Cô ấy chọc nhẹ vào cánh tay của Diệp Phục Thu, nhỏ giọng nói: “Chị… Chị đi trước đây, những gì chị vừa kể với em về anh ấy, em coi như chị nói bậy đi nhé.”
Nói xong, cô ấy lập tức biến mất.
Diệp Phục Thu quay đầu nhìn bóng lưng trốn đi của cô ấy, cảm giác bất an trong lòng càng dâng lên. Cô nuốt nước bọt, ngoảnh lại.
Ngay sau đó, cô di chuyển từng bước, ép mình mạnh dạn bước tới.
Không thể thất lễ với người này được.
Diệp Phục Thu bước tới trước mặt anh, ngay lập tức phải ngước nhìn chàng trai, rụt rè hỏi: “Có việc gì sao?”
Kỳ Tỉnh ngẩng đầu nhìn trời, cảm thấy lố bịch vì việc anh sắp làm. Anh kéo dài giọng, đầy vẻ châm biếm: “Không có gì cả, rảnh rỗi, tôi có bệnh thôi.”
Diệp Phục Thu: ?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play