Vì say rượu, nên đêm qua Diệp Phục Thu không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ nhiều. Cô cũng không nhớ mình đã về phòng như thế nào sau khi chạm vào vết máu, chỉ nhớ vừa đặt lưng xuống giường là ngủ thiếp ngay, thậm chí còn quên cả rửa mặt, cứ thế mặc nguyên quần áo mà ngủ.
8 giờ 30 sáng hôm sau, cô mơ màng mở mắt, mất khoảng ba phút mới tỉnh táo được.
Hôm qua có thật sự là Lâu Kỳ chỉ đưa bia hoa quả cho cô uống không? Sao cảm giác lại giống như uống rượu trắng mà say đến vậy?
Diệp Phục Thu lười biếng giơ tay lên nhìn rồi sững lại.
Hôm qua chẳng phải cô đã chạm vào vết máu trên sàn sao? Vậy mà ngón tay lại sạch sẽ không một dấu vết.
Diệp Phục Thu dùng hai ngón tay chà nhẹ vào nhau, xác nhận không có bất kỳ dấu vết nào của máu khô thì buồn bực vùi mặt vào gối.
“Sao lại say đến mức này chứ…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play