Không ngờ dì Mai cũng về vào tối qua, ở ngay trong tầm mắt của hai mẹ con, kế hoạch chạy trốn của Diệp Phục Thu đột ngột bị chặn đứng.
Cô chỉ đành trốn trong phòng, nằm đó và dày vò trằn trọc vượt qua một đêm này.
Bị Kỳ Tỉnh bắt quả tang, từng giây từng phút sau đó của Diệp Phục Thu giống như bị trói trên cây cầu treo đang lung lay, bên dưới lớp ván gỗ là vực sâu thăm thẳm. Lại giống như đứng trên thuyền giữa biển khơi, dù đứng vững đến đâu, cũng không tài nào khống chế được con tim đang chao đảo theo con sóng, chẳng có chút cảm giác an toàn.
Làn gió sau cơn mưa mát lạnh, hơi nước ngưng tụ trong không khí thành sương mù, tràn vào phòng, xâm chiếm từng giấc mơ bất an của cô.
Khó khăn lắm cô mới ngủ thiếp đi, nhưng trong giấc mộng chỉ toàn là đôi mắt cười đầy sát khí của Kỳ Tỉnh, anh cầm chiếc USB dí vào cổ cô, hỏi: “Diệp Phục Thu, cô sợ điều gì?”
“Là thứ đó sao?”
Nhìn ra phía sau anh, người nhà của cô đều đang nằm trong tay anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT