Chu Lai từng nghĩ, nếu suốt bảy ngày không liên lạc với thế giới bên ngoài, liệu cuộc sống của cô có rối tung cả lên không. Nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại.
Không công việc, không áp lực số liệu, cô như một đứa trẻ yếu ớt được Lâm Tư Dật chăm sóc chu toàn. Ngoài ăn uống ra thì mỗi ngày còn cùng anh vận động một chút, thời gian trôi qua nhanh đến mức cô còn chẳng kịp để ý.
Ở bên anh thật sự rất đơn giản. Cùng xem phim, cùng đọc sách, thậm chí có hôm hứng lên, cô còn nằng nặc đòi cùng anh làm thủ công.
Thỉnh thoảng Chu Lai không khỏi nghĩ, giá như hai người họ có thể ở bên nhau sớm hơn một chút thì tốt biết bao. Có lẽ sẽ cùng nhau làm được nhiều điều hơn nữa. Chẳng hạn như hẹn nhau học bài trong thư viện thời còn là sinh viên, anh che ô tiễn cô về ký túc xá trong đêm mưa gió, hay nắm tay nhau đi dạo dưới tán cây rợp bóng trong sân trường mùa hè…
Nếu thật sự có phép màu như trong tiểu thuyết, có thể quay ngược thời gian, cô nghĩ mình nhất định sẽ sớm chủ động theo đuổi Lâm Tư Dật.
Sáng ngày thứ tám, khi tỉnh dậy, Chu Lai chỉ cảm thấy cả người mỏi nhừ, đến cả môi cũng đau ê ẩm.
Mười giờ sáng, ánh nắng len lỏi qua khe hở nhỏ của rèm cửa, lặng lẽ rọi vào phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play