Lâm Tư Dật không thể phủ nhận anh thực sự rất để tâm đến Chu Lai.
Từ ngày nhận ra mình thích cô, khoảng cuối năm lớp 11, ánh mắt anh cứ vô thức dõi theo cô không rời. Dù là trong giờ học, giữa các tiết, ở căng tin hay lúc tan trường, anh đều luôn theo thói quen nhìn về phía cô.
Mỗi sáng mùa đông, Chu Lai thường bước vào lớp ngay khi chuông tự học vang lên; còn mùa hè, mỗi lần ra chơi cô đều ra hành lang hít thở không khí. Đến mùa thu, cô thích cùng mấy bạn nữ nhặt lá rụng trong tiết thể dục. Còn vào xuân, ánh mắt cô luôn bị cây hoa anh đào trong sân trường hút lấy.
Lúc ấy họ đã chẳng còn là bạn cùng bàn nữa, mối quan hệ cũng không hiểu vì sao trở nên tệ đến vậy. Dù có tình cờ chạm mặt nhau trong lớp, cô cũng xem anh như không khí mà lướt qua.
Lâm Tư Dật hiểu rõ, anh đã làm cô giận chỉ vì một chuyện nhỏ không đáng.
Cuối kỳ lớp 10, Lâm Tư Dật từng nhắc nhở Chu Lai về việc cô không làm bài tập Toán. Ý anh vốn chỉ là muốn cô chú tâm học hành hơn. Thế nhưng, chuyện đó lại chạm đúng dây thần kinh nhạy cảm của cô. Cô tức giận nói anh đừng lo chuyện bao đồng, rồi từ đó không còn nói chuyện với anh nữa.
Lâm Tư Dật đến cơ hội xin lỗi cũng chẳng có. Chu Lai thậm chí còn nói: cậu nói không sai, tớ đúng là đứa không chịu học hành, không có chí tiến thủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT