Mạnh Dương cũng là con của một hoàng tử, từ nhỏ đã được cưng chiều, đương nhiên là không nhịn được tức giận, trong tay cầm kiếm hung hăng xông về phía trước.
Thấy thế, Mai Ý Hoan không mấy hứng thú kêu một tiếng, “Thiên Tầm.”
“Vâng.”
Nam nhân cao lớn mấy chiêu đã chế ngự được Mạnh Dương, khiến cho hắn không thể động đậy.
Mạnh Dương bị áp chế, mặt đỏ lên, tức giận nói:“Ngươi cái đồ phế vật! Đồ tiểu nhân hèn hạ!”
“Cho dù ta có là phế vật, ta vẫn là Sở Uy Vương thế tử, ngươi chỉ là nhị công tử của Nhàn Vương, ta không phải là người mà ngươi có thể nhiều lần khiêu khích.”
(Ý là một nhi tử của vương gia ( con thứ ) còn bé nó là Thế Tử không dễ đụng. Câu này là vậy á nhưng bản raw nó không biểu lộ rõ nên có thể mn ko hiểu)
Mai Ý Hoan từ trên cao nhìn xuống, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo khó hiểu.
Ánh mắt này khiến Mạnh Dương không hiểu sao rùng mình, khi tỉnh táo lại, hắn cảm thấy vô cùng ủy khuất.
“Dựa vào cái gì tất cả mọi người đều thích ngươi? Dựa vào cái gì so sánh ta với tạp linh căn phế vật như ngươi?!”
“Ồn ào.” Mai Ý Hoan nghịch quả quýt, thanh âm nhẹ nhàng, “Ném hắn ra ngoài.”
Thiên Tầm rất nhanh chóng mang theo Mạnh Dương biến mất, một khắc sau lại xuất hiện trong sân.
“Điện hạ, người trêu chọc hắn như vậy có được không?” Thiên Tầm có chút lo lắng, tốt xấu gì cũng là nhị công tử của nhàn Vương, thân phận cũng xem như tôn quý.
“Hắn mỗi ngày đều tìm phiền toái, ta đương nhiên phải tìm chút chuyện cho hắn làm.”
“Nhưng trêu chọc người khác lúc buồn chán cũng tốt.” Mai Ý Hoan đưa quả quýt đã lột vỏ bỏ vào trong miệng, trên mặt nở nụ cười, “Giống như chuyện chúng ta vừa làm vậy."
Thiên Tầm hiểu rất rõ bản chất xấu xa của Điện hạ, thoáng chốc không khỏi thương tiếc vị nhị thiếu gia kia trong.
Hắn dường như nhớ ra cái gì, nói: “Điện hạ không phải phế vật.”
Thấy hắn nghiêm túc như vậy, nụ cười của Mai Ý Hoàn càng thêm chân thành, Y có chút tò mò: “Ngươi đến cùng vì cái gì mười năm vẫn chắc chắn ta không phải phế vật?”
Toàn bộ Ngật Quốc, người nào không biết Sở Uy Vương thế tử là người được sủng ái nhất thiên hạ, hắn dung mạo tuyệt sắc kinh diễm, tài năng không phải dạng vừa, nhưng là tạp linh căn phế vật.
Ở tu chân giới, tạp linh căn mang ý nghĩa từ đầu đến đuôi là kẻ thất bại, không thể làm được gì.
“Điện hạ nhất định không phải phế vật.” Thiên Tầm tin chắc, “Điện hạ nhất định là có tài nhưng thành đạt muộn.”
Mai Ý Hoan buồn cười đến mức xua tay, ra hiệu Thiên Tầm không cần nói nữa..
Vì an ủi hắn, ngay cả “Có tài nhưng thành đạt muộn” cũng lấy từ này ra dùng.
Hắn lại nằm trên giường, gió nhẹ nhàng phẩy, Mai Ý Hoan càng cảm thấy hài lòng, thậm chí muốn ngủ nướng.
Nhưng trong lòng nghĩ đến chuyện khác, cũng không có tâm tư ngủ.
[ hệ thống, lúc nào cốt truyện bắt đầu? ]
[ hệ thống 0174 tạm thời rời đi, chương trình thay thế sẽ trả lời. Vui lòng đợi trong khi kiểm tra, xin chờ một chút.]
[ Kết quả kiểm tra: Vẫn còn mười một ngày nữa cho đến khi tải xong cốt truyện.]
Thiếu đi 0174 ồn ào, Mai Ý Hoan cảm thấy yên bình rất nhiều.
Chỉ là, chương trình thay thế này đã lỗi thời, có trí thông minh AI rất kém.
Đương nhiên những này đều không phải là điều hắn nên suy nghĩ, hắn phải nghĩ biện pháp thuyết phục phụ vương mẫu phi để hắn rời đi.
Trước khi nhân vật chính của cuốn sách này tiến vào tông môn bái sư, hắn phải sớm thoát thân.
Suy nghĩ của Thiên Tầm không sai, hắn đúng là không phải phế vật.
Mai Ý Hoan là từ tận thế xuyên qua, hắn vốn là thủ lĩnh lãnh đạo tận thế, nhưng chết vì cưỡng ép dung hợp bốn loại nguyên tố dị năng khác nổ tung mà chết.
Sau khi đến thế giới này, từ khi sinh ra sức khỏe đã không tốt, là do hệ thống từ từ tẩm bổ linh hồn của hắn, lúc này mới sống lại.
Mà năm nguyên tố dị năng cũng được bảo lưu đến thần kỳ, nhưng bởi vì từ đầu đến cuối không có cách nào chuyển đổi thành linh căn, dẫn đến bị đo ra tạp linh căn.
Nhưng không có gì đáng ngại, trong khi người khác tu luyện cảnh giới, hắn tu luyện dị năng, đây chính là chỗ kỳ diệu. Linh khí có công dụng giống như lõi tinh thể trong thời kỳ tận thế, nhưng linh khí rõ ràng tinh khiết hơn, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn.
Năm đó lúc 5 tuổi hệ thống nói cho hắn biết, hắn xuyên thành người qua đường giáp chết sớm của một quyển tiểu thuyết tu tiên, còn được báo rằng thế giới này vô duyên vô cớ đổi nhân vật chính.
Nhiệm vụ của Mai Ý Hoan là giết chết nhân vật chính giả mạo, dập tắt mọi nhân tố không ổn định.