“Cho dù ngươi là Tần La Phu, cũng không thể lại gần sư huynh ta như vậy!” Lan Thính Thành mặt đỏ bừng, nhưng giọng nói lại thiếu đi vài phần tự tin.
Tần La Phu nhíu mày, liếc quanh một vòng rồi hỏi: “Thế nào? Thanh Vân Đài các ngươi còn có luật không được gần nữ giới à?”
“Không có, nhưng từ khi nhập môn đến nay, nữ tử muốn tiếp cận sư huynh ta nhiều không đếm xuể. Ta đã hứa với sư tôn sẽ bảo vệ sư huynh thật tốt.”
Nói đến đây, Lan Thính Thành không khỏi có chút bất mãn. Đệ tử Thanh Vân Đài ít khi tiếp xúc với nữ tử bên ngoài, vừa xuống núi đã bị ăn bớt, bị lừa tiền, vài người còn suýt bị mê hoặc đến thất hồn lạc phách.
Tần La Phu bật cười: “Nói như vậy thì ngươi cũng khá có trách nhiệm đó, đệ đệ. Nhưng đuổi người mà không phân trắng đen thế này thì không đúng rồi. Ta tính tình tốt nên không chấp, nhưng người khác thì chưa chắc đâu.”
Lan Thính Thành phồng má trừng nàng, trông chẳng khác nào một con cá nóc nhỏ đang phẫn nộ.
Hắn còn định nói gì đó thì Mạnh Kinh Huyền chỉ nhẹ nhàng liếc qua, lập tức hắn im bặt như có ai bịt miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play