Tần La Phù chợt nghĩ tới một nơi chính là thuỷ tạ Hoa Đều, chỗ mà Bùi Ngọc hay đến mỗi khi buồn bực, thường trốn ở đó chờ nàng đi tìm.
Nghĩ đến đây, nàng càng chắc chắn, liền bước nhanh về hướng đó.
Hoa tươi phủ đầy rào tre, thiếu niên cuộn tròn trong góc như một con cún nhỏ bị thương, đang một mình liếm vết đau.
“A Ngọc.” Tần La Phù vội vã bước lại gần.
Bùi Ngọc vừa nghe thấy giọng nàng liền ngẩng đầu, “Sư tỷ…”
Thanh âm hắn mềm nhũn như bông, khàn khàn mà u uất, dường như không muốn rời xa.
“Ngươi sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play