Dung Liên tựa vào vai nàng, khẽ nhắm hai mắt. Tần La Phu ôm chặt lấy eo hắn, nhìn chằm chằm làn sương đen cách đó không xa, ánh mắt tựa muốn giết người.
“Chậc chậc chậc, tiểu tiên sư giận rồi sao?”
“Xem ra đau lòng hắn lắm, chẳng phải là tiểu tình nhân của ngươi đó chứ?”
“Câm miệng. Ngươi chẳng lẽ chưa từng nghe nói vai ác chết vì nói nhiều ư?” Tần La Phu từ trong lòng móc ra một chiếc hồ lô ngọc, chĩa thẳng vào làn sương đen.
Cơn cuồng phong thổi tung vạt áo nữ tử, Tần La Phu nghiêm trang nói: “Ta gọi ngươi một tiếng, ngươi có dám đáp lời không?”
Làn sương đen đầy rẫy dấu chấm hỏi: “ Ngươi sẽ không thật sự cho rằng ta là kẻ ngu chứ?”
“Ha ha ha, ngươi đúng là quá…”
Đinh! Kích hoạt chú ngữ: ‘Ngươi sẽ không thật sự cho rằng ta là kẻ ngu chứ?’
“Ta giết ngươi...” Làn sương đen rủa lớn một tiếng. Sương đen còn chưa nói xong, bình ngọc trong tay Tần La Phu lóe lên ánh sáng trắng, lập tức hút hết thảy vào trong, không lưu lại chút dấu vết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT