Tần La Phu rút Ngạo Tuyết ra, đầu kiếm vẫn nhỏ máu tí tách.
Ngu Trăn rất nhanh liền mất đi sinh khí, Yểm Thanh Lan liếc nhìn một cái cuối cùng, rồi cũng thu hồi ánh mắt.
Mọi thứ đã kết thúc, từ nay về sau, bọn họ sẽ được tự do.
Tần La Phu thu hồi Ngạo Tuyết, nhưng thần sắc không hề buông lỏng. “Chúng ta mau rời khỏi nơi này.”
Yểm Thanh Hoài không thể đợi lâu hơn nữa, họ còn phải tìm một thân xác mới để y có thể trú ngụ.
Hắn khẽ "ừ" một tiếng, theo sát bước chân Tần La Phu.
Ánh mắt hắn rơi trên bóng lưng nàng, mềm mại và đầy lưu luyến. Nàng sao có thể tốt đến vậy, tốt đến mức khiến người ta không thể dời nổi ánh nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT