Khi Tần La Phù tỉnh dậy, đoàn người đã tiến vào địa phận Ma Vực.
Có lẽ bởi cho rằng sau khi đến Ma Vực thì các cô sẽ khó tạo sóng gió, nên dây thừng trói trên người họ đã bị gỡ bỏ.
Ma Vực quanh năm âm u ẩm ướt, cây cối cao lớn vươn thẳng lên trời.
Các cô bị nhốt trong một chiếc lồng sắt buộc trên lưng ma thú, men theo đường núi tiến đến một tòa cung điện u ám.
Cung điện rộng lớn và hùng vĩ, như một con quái thú đang ngủ say, nằm im lặng trên lưng núi tối tăm, xung quanh bị một khu rừng rậm đen kịt bao phủ.
Trên bầu trời là tầng tầng lớp lớp mây đen dày đặc, như một tấm màn sân khấu khổng lồ che phủ cả thế giới, khiến nơi đây ngập trong bóng tối vô tận.
Mặt đất ướt sũng, lầy lội, như một bãi bùn thối tỏa ra mùi khó ngửi. Vùng đất u tối này như bị ánh sáng bỏ rơi, chẳng thấy nổi một tia ấm áp nào len lỏi tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT