Quả nhiên, một cánh cổng lớn bên cạnh bất ngờ bị người ta đẩy ra.
Dung Liên cúi mắt, lặng lẽ bước ra đầu tiên, sau lưng hắn là một nhóm người khác.
Những người vừa nãy tưởng đã chết, giờ phút này đều bình yên vô sự mà đứng đó.
Bùi Ngọc ngơ ngác nhìn từng gương mặt quen thuộc của người nhà, môi run rẩy nhưng không thốt nổi lời nào.
Không do dự, hắn nhào tới ôm chặt lấy cha mẹ, ôm thật chặt như thể sợ tất cả chỉ là một giấc mơ.
Hắn giống như một đứa trẻ yếu đuối, bật khóc nức nở, mọi sợ hãi, đau buồn và thống khổ trong lòng đều hóa thành nước mắt mà tuôn trào.
Bùi phu nhân dịu dàng vỗ nhẹ vai con trai, nhẹ giọng an ủi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT