Buổi hoàng hôn ấy, bóng người lướt qua trong ánh tà dương, như một cơn gió, vô thanh vô tức lướt qua, không để lại chút dấu vết nào. Cho đến ba ngày sau, Dương Vân đến Chân gia, xin gặp Gia Phù. Sau khi bái kiến, hai tay dâng lên một phong thư, cung kính nói: "Phu nhân, đây là thư đại nhân trước đây đã dặn ta chuyển giao."
Gia Phù đứng lặng nhìn Dương Vân. Suốt những ngày qua, nỗi bất an khó tả vẫn luôn ám ảnh trong lòng nàng, vào khoảnh khắc này, đột nhiên ào ạt tràn đến, nhấn chìm nàng.
Nàng nhìn chằm chằm vào phong thư đặt trong lòng bàn tay, rất lâu sau, hỏi: "Đại nhân, hắn, xảy ra chuyện rồi, đúng không?"
Dương Vân từ từ quỳ xuống, cúi đầu, giơ cao lá thư lên đỉnh đầu.
Điều phải đến, cuối cùng cũng đã đến, như số mệnh, không thể lùi bước, mặc dù nàng muôn vàn không muốn đọc lá thư này.
Gia Phù nhắm mắt lại, định thần, cuối cùng mở mắt ra, vươn tay, cầm lấy lá thư.
Nửa tháng sau khi Gia Phù nhận được thư, ngày hôm đó, Bùi Hữu An, Lý Trung và đoàn người, cuối cùng cũng đến kinh thành, dừng lại bên ngoài cổng Nam.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT