Trời hửng sáng, ánh sáng lờ mờ. Nhưng nhờ chút ánh sáng ban mai, vẫn có thể thấy rõ chiếc nhẫn trên tay Địch Nguyệt được thiết kế tinh xảo, kiểu dáng cổ điển đúng gu thẩm mỹ của Lương An Nhất, nhìn từ bên cạnh, nó giống một bông hồng đang nở rộ trên ngón tay cô.
Khả năng kiểm soát cảm xúc của Địch Nguyệt không tồi. Thuở nhỏ, để làm hài lòng gia đình họ Địch, cô đã tham gia rất nhiều cuộc thi. Những năm đầu, cô từng lọt vào vòng chung kết cuộc thi hùng biện cấp thành phố, đứng trên bục giảng trước hàng ngàn khán giả mà không hề run sợ, phát biểu trôi chảy, cuối cùng giành giải nhất.
Thế nhưng, câu nói "Em đồng ý không?" của Lương An Nhất lại làm lòng cô xao động dữ dội. Cô lắp bắp không thành lời, môi mấp máy hồi lâu mới khó khăn lắm nặn ra được mấy câu: "Em... anh, anh có ý... gì... sao đột nhiên..."
Có lẽ cô quá căng thẳng, Lương An Nhất không thể nghe nổi nữa, anh từ từ mở mắt. Anh nắm lấy tay cô, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay, giọng nói an ủi, dịu dàng tan chảy trong ánh bình minh: "Đừng căng thẳng. Em nghĩ kỹ xem, chuyện này có phải cũng không quá đột ngột không? Anh đã bày tỏ thiện ý mấy tháng rồi, vốn định đợi thêm, nhưng tối nay thực sự không kìm được. Hơn nữa, nếu căng thẳng thì phải là anh mới đúng. Địch Nguyệt, anh nghiêm túc đấy, em có muốn ở bên anh không?"
Địch Nguyệt nhìn vô định, mơ màng gọi anh: "Lương An Nhất."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT