103: Chiến đấu
Giản Nhạc Dương đã rời đi ngay khi trời tối vào ngày đầu tiên cắm trại. Mặc dù hắn nói đêm đó sẽ không có nguy hiểm, nhưng Trương Mạnh và những người khác vẫn nâng cao cảnh giác lên mức cao nhất, nơi này không cho phép bất kỳ sự sơ suất nào.
Giản Nhạc Dương một mình chạy như bay trên mảnh đất trống trải này, có cảm giác như trở về mạt thế, máu trong cơ thể đều sôi trào. Nếu không phải mang theo nhiệm vụ, hắn rất muốn xông vào một bầy sói tay không chém g·iết một phen. Nếu có người tình cờ đi qua, sẽ phát hiện gần như không thể bắt kịp thân ảnh di chuyển nhanh chóng của Giản Nhạc Dương, bởi vì thật sự quá nhanh, vượt xa giới hạn mà người thường có thể đạt tới.
Đến mục tiêu sớm hơn dự kiến một chút, Giản Nhạc Dương phi thân nhảy lên một cây đại thụ, vừa móc lương khô mang theo ra gặm, vừa phóng tầm mắt đánh giá môi trường xung quanh. Nơi này là một công viên giải trí mà một phú thương địa phương tặng cho Nghiêm phó tướng, ngoài việc có thể phi ngựa, bên trong còn nuôi dưỡng một đàn động vật, dùng để cung cấp niềm vui cho những người đi săn. Tuy là công viên giải trí, nhưng quy mô chiếm đất không nhỏ, bao gồm cả một ngọn núi lớn.
Giản Nhạc Dương đến khi trời còn chưa sáng, chờ bổ sung năng lượng xong, vỗ vỗ mông, tránh mấy chỗ hộ vệ tuần tra ban đêm, cẩn thận thăm dò nơi đây một lần. Trong lúc đó, hắn phát hiện một nơi giam giữ không ít người ăn mặc rách rưới nghèo khổ, đa số người trên mặt biểu lộ vẻ tê liệt, cũng có một số người ôm nhau run rẩy, phát ra tiếng khóc thút thít, không mấy người là ngủ.
“Đừng khóc, chờ trời sáng, cha chạy chậm một chút, các con nhanh lên mà chạy, nói không chừng những lão gia, thiếu gia đó chơi đến thỏa thích rồi sẽ quay về, có cơ hội trở về phải sống thật tốt, đừng vì cha mà đau lòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT