Trong đó hai thư sinh có mỹ tì đi theo, bày một cái bàn ở đầu thuyền, một bên được mỹ tì hầu hạ uống trà, một bên nói giỡn, làm người ta nghi ngờ rằng đây là đi thi mà còn mang theo hồng tụ thêm hương. Một trong số họ lơ đãng ngẩng đầu nhìn về phía này, đột nhiên bị kinh diễm bởi một ca nhi trên thuyền này, vội kêu gọi bạn đồng hành: “Mau xem ca nhi trên thuyền đối diện, không ngờ ở nơi này còn có người đẹp đến vậy.”
“Chậc chậc, Liễu huynh nói quả nhiên không sai, đừng vội, chờ tối nay thuyền cập bến chúng ta sẽ có dịp gặp lại, ha ha….”
“Không sai, chuyến đi này quá mức vô vị, cuối cùng cũng có chút chuyện vui rồi.”
Bên cạnh không ít người nghe thấy đoạn đối thoại này, có thư sinh khẽ mắng là làm nhục sự văn nhã, cũng có thư sinh coi như không nghe thấy, tiếp tục nói thơ luận văn thưởng thức phong cảnh hai bờ sông, dù sao có một số người không phải là họ có thể đắc tội được.
Vì cách một quãng đường, Triệu Nhị Hổ không nghe thấy cuộc đối thoại của hai người kia, nhưng cũng nhìn ra ánh mắt của hai thư sinh này thật quá đáng ghét, dám dùng ánh mắt ghê tởm như vậy nhìn lão đại của họ, đây là muốn tìm chết đây mà.
Giản Nhạc Dương trùng hợp nghe rõ, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo, vốn muốn đi đường bình an vô sự đến phủ thành, nhưng trời lại có người va phải không cho hắn như ý.
Khi trở về vừa lúc nghe Giản cha cùng ba thư sinh khác đàm luận về thí sinh trên con thuyền kia: “Trong đó Đường Song Lợi là án đầu huyện thí và phủ thí lần trước, lần này hắn hướng tới tiểu tam nguyên, ta thấy hắn là chí tại tất đắc, không ít người cũng rất xem trọng hắn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT