Triệu ông ngoại
Giản Văn Viễn ra hiệu cho ca ca, thế là Giản Nhạc Dương khoanh tay đứng một bên, nhìn đệ đệ rón rén đi tới. Khi đến gần, đệ ấy bất ngờ ghé sát tai ông ngoại và la lên một tiếng: “Ông ngoại!”
"Phù!" một tiếng, Triệu ông ngoại lăn từ ghế xuống, sau đó như không có chuyện gì, ông xoa mặt rồi kêu lên: “Ai? Ai gọi ta? Dương ca nhi hay Văn Viễn, ôi, hai đứa cháu ngoại của ông ngoại đều tới rồi, mau lại đây để ông ngoại nhìn xem.”
Thấy người trêu mình là đứa cháu ngoại nhỏ, Triệu Thiết Trụ không những không giận mà còn cười tít mắt. Ông bế bổng đứa cháu nhỏ lên, nhấc nhấc rồi dùng bộ râu xồm của mình cọ cọ: “Lão tử của ngươi không cho ngươi ăn uống đầy đủ à? Sao lại nhẹ thế này? Dương ca nhi cũng gầy đi.”
Lại nữa rồi, Giản Văn Viễn bị cọ ngứa quá, vẫy vẫy tay chân nhỏ bé muốn tránh thoát, kêu lên: “Ông ngoại, ta không ốm đâu, ông ngoại mau thả ta xuống, ta đã lớn rồi.”
Tại sao ca ca và ông ngoại cứ xem ta như trẻ con vậy? Khác biệt ở chỗ một người thì nhấc hoặc xách, còn một người thì ôm và tung.
“Ha ha, tiểu Văn Viễn của ông ngoại là người lớn rồi, được được, ông ngoại thả con xuống.” Tiếng cười sảng khoái của Triệu ông ngoại có thể làm rung chuyển cả bụi bẩn trên xà nhà rơi xuống.
Hoa đại phu đang bận rộn trong dược phòng, vừa nghe thấy tiếng kêu nhõng nhẽo của Giản Văn Viễn liền biết hai anh em đã đến. Ông bước ba bước khật khưỡng ra cửa, vuốt bộ râu dê được chăm sóc rất tốt của mình, tức giận lườm Triệu Thiết Trụ cái đồ nhà quê cục mịch này một cái, rồi quay sang nhìn Giản Nhạc Dương với vẻ tươi cười: “Dương ca nhi đến rồi, có mang gì ngon cho Hoa gia gia không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play