Trời lại một lần nữa sáng. Ánh bình minh xuyên qua cửa sổ, những viên ngói lưu ly trên đỉnh Tử Vi Cung, dưới ánh mặt trời mới mọc, lấp lánh ánh sáng chói mắt. Mộ Phù Lan ngồi trước gương. A Như đứng sau lưng nàng, chải mái tóc dài cho nàng.
– Cô cô, tóc của người đẹp quá, tựa như nước xuân hồ Động Đình chúng ta vậy, vừa mượt, vừa sáng…
Thiếu nữ vừa chải tóc cho nàng vừa chân thành khẽ khen ngợi.
Mộ Phù Lan ngắm nhìn mình trong gương, mái tóc xanh mượt, gương mặt trắng như tuyết, trong khoảnh khắc hoảng hốt này nàng đột nhiên nhớ về mình năm mười sáu tuổi của mười năm trước.
Nàng nhớ rõ cũng là một buổi sáng tinh mơ như vậy, khi đó, nàng gả làm thê người ta còn chưa đầy một năm, trượng phu trẻ tuổi đầy tham vọng của nàng ngay trong đêm tân hôn đã phải rời xa nàng mà đi, lâu ngày không về, còn nàng vừa tỉnh dậy từ một cơn ác mộng đêm qua.
Chính là cơn ác mộng ấy đã thay đổi tất cả của nàng.
Lúc đó, nàng một lòng chỉ muốn rời xa người đàn ông đã mang đến cho nàng mọi bất hạnh. Nàng muốn trở về Trường Sa quốc nơi nàng sinh ra và lớn lên để sống một cuộc đời mới bình yên ổn định, sao có thể nghĩ đến mười năm sau, nàng sẽ thân ở Tử Khuyết, được người người tôn xưng là Thái hậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play