Đoàn ngự giá lên phía bắc đã rời khỏi Kinh Kỳ, vài ngày sau, vào một buổi hoàng hôn thì đến gần địa phận Phu Thành. Phu Thành là một tòa thành trọng yếu nối liền Hà Tây với Thượng Kinh. Qua khỏi Phu Thành, chỉ cần tiến thêm trăm dặm nữa, vượt Tây Quan là xem như đã rời khỏi Trung Nguyên, chính thức đặt chân lên con đường ngoại quan tiến về Hà Tây.
Một viên quan đi theo giá đến báo rằng Phu Thành lệnh đã biết từ sớm việc ngự giá đi ngang qua nơi này, đã chuẩn bị nơi nghỉ ngơi đầy đủ, hiện đang cùng toàn thể quan viên và dân chúng trong thành quỳ gối nghênh đón bên vệ đường phía trước, cung kính mời bệ hạ vào thành nghỉ lại đêm nay.
Tạ Trường Canh ngồi trên lưng ngựa, quay đầu lại ngẩng lên nhìn về phương hướng có tòa thành kia, nhìn rất lâu, như thể thần hồn đã xuất khiếu, không biểu lộ chút phản ứng nào.
Những người đi theo hắn cũng lần lượt nhìn theo ánh mắt đó.
Đây là một buổi chạng vạng đầu thu, hoàng hôn hôm ấy trong trẻo, ánh tà dương đỏ rực nhuộm đầy bầu trời. Thành trì đón giá ngự phía trước đã thấp thoáng hiện ra trong tầm mắt. Từ nơi này nhìn tới, bóng dáng tòa thành giống như một con rồng lớn nằm phục trên đường chân trời, uốn lượn trải dài từ đông sang tây dưới ánh nắng vàng óng, tráng lệ vô cùng.
Mọi người cùng đồng loạt nhìn hoàng đế, nín thở chờ đợi.
Rất lâu sau, hoàng đế mới từ từ quay mặt lại, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play