Trên đường trở về, Tạ Trường Canh sai người mang đồ ăn tới. Khi đứa trẻ nhìn thấy đồ ăn, mắt nó sáng lên, cầm lấy cúi đầu ăn từng miếng lớn.
Tạ Trường Canh lấy túi nước của mình ra, mở nút rồi đưa cho cậu bé. Đứa bé uống vài ngụm nước, cuối cùng cũng bình phục, ngẩng đầu lên nói:
– Cháu cám ơn đại nhân ạ!
Tạ Trường Canh hỏi cậu đêm đó lạc đường như nào.
Cậu bé lí nhí đáp:
– Tối hôm đó cháu bị tiếng động bên ngoài đánh thức và thấy chuồng ngựa đang cháy. Cháu sợ lửa sẽ lan rộng nên muốn kêu họ dắt con ngựa con của cháu đến chỗ cháu. Nhưng mà cháu không thấy một ai cả. Cháu liền một mình chạy qua đó, nhìn thấy một nhóm ngựa lớn phá hàng rào và chạy ra ngoài, dây cương của con ngựa con bị vướng vào một con ngựa lớn. Cháu đuổi theo gọi nó, nó nghe thấy cháu gọi quay đầu lại nhìn cháu. Cháu biết nó muốn quay lại nhưng mà nó không đứng lại được. Nó bị con ngựa lớn kéo chạy về phía trước. Cháu sợ nó không theo kịp nếu như bị ngã thì sẽ bị bọn nó dẫm chết. Cháu muốn cắt dây cương của nó, nên cháu liền đuổi theo…..
Cậu cầm lấy chiếc liềm thường dùng để cắt cỏ trong chuồng và đuổi theo hướng những con ngựa đang bỏ chạy, nhưng cậu làm sao đuổi kịp đàn ngựa đang bị hoảng sợ, vì thế chẳng mấy chốc đã bị bỏ lại phía sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play