Từ lúc bắt đầu ký ức, Hi Nhi đã biết mình là trẻ mồ côi, được trưởng lão của chùa Hộ Quốc nuôi dưỡng, nhưng trong những giấc mơ của mình, cậu thường xuyên mơ thấy một người phụ nữ trẻ tuổi. Cô ấy rất xinh đẹp, đôi mắt nhìn cậu tràn đầy sự dịu dàng và tình yêu vô hạn.
Trong trái tim nhỏ bé của cậu dường như có một giọng nói, nói với cậu rằng người phụ nữ trẻ trong giấc mơ chính là mẹ của cậu, một ngày nào đó, mẹ sẽ đến đón cậu và đưa cậu trở về bên mình.
Giấc mơ của cậu cuối cùng đã thành sự thật. Ngày hôm đó, mẫu thân mà cậu đã gặp vô số lần trong mơ cuối cùng đã xuất hiện trước mặt cậu. Cậu không còn là trẻ mồ côi nữa. Cậu có tên của riêng mình và một người mẹ yêu thương mình.
Hi Nhi biết, tất cả trẻ nhỏ trên đời này đều có mẫu thân và phụ thân, và A Như tỷ tỷ của cậu cũng vậy, cữu cữu là phụ thân của tỷ ấy, cữu mẫu là mẫu thân của tỷ ấy. Điều kỳ lạ là cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc phụ thân mình là ai, hiện ông đang ở đâu và đang làm gì. Mãi cho đến tối nay, câu hỏi này mới được thốt ra từ miệng người đàn ông đang đứng ở trước mặt cậu.
Người này tựa hồ hòa vào bóng đêm đen kịt xung quanh, vừa rồi khi chạm vào ánh mắt người đó, trong lòng Hi Nhi dâng lên một loại cảm giác kháng cự, hoàn toàn khác biệt với cảm giác trước kia khi đối mặt với thế tử Tề vương và Viên tướng quân.
Và bây giờ, vì lời nói của người nọ, Hi Nhi dường như đột nhiên bị nhắc nhở. Sự bối rối dần hiện rõ trong mắt cậu. Đúng vậy, cậu cũng là cũng là một đứa trẻ. Những đứa trẻ khác đều có mẫu thân và phụ thân, vậy phụ thân của Hi Nhi là ai? Cậu không biết, và mẫu thân cũng chưa từng nói với cậu.
Nhưng sự kháng cự sâu trong lòng khiến cậu không muốn nói chuyện này với người này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT