Hắn là phụ thân kiếp trước của con, là người đã đưa con đi vào thế giới này, là cốt nhục và máu thịt con cùng chảy trên người hắn. Khi con còn nhỏ, hắn cũng từng ôm con, hứa với con sẽ sớm trở về nhà, con cũng từng nhiều lần nhầm lẫn tiếng vó ngựa của người qua đường đi qua trước cửa nhà mà ngỡ là tiếng vó ngựa của hắn trở về. Con túm lấy tay mẫu thân chạy ra ngoài đón hắn, để rồi thất vọng ủ rũ quay vào nhà. Thế nhưng nhiều năm sau, khi con trở thành thiếu niên, lại không tiếc dùng máu ngập cổ cũng muốn đoạn tuyệt cha con với hắn.
Con không chịu giải hòa với người đàn ông này, vì hắn đã từng là tất cả của con và mẫu thân con, thế nhưng vào lúc mà hai mẹ con ta cần hắn nhất, thì hắn bỏ chúng ta lại phía sau trong bóng tối vô tận và một mình bước về phía ánh sáng.
Trước mắt Mộ Phù Lan, cảnh tượng máu tươi của thiếu niên bắn tung tóe trên linh đài lại hiện ra lần nữa.
Nàng nhắm mắt lại, từ từ khoanh tay lại, rồi ôm chặt hơn đứa trẻ đang rúc ở trong vòng tay mình.
– Mẫu thân?
Một tiếng gọi non nớt vang lên bên tai nàng.
Nàng mở mắt ra, cúi đầu, đối diện với ánh mắt tò mò của Hi Nhi đang nhìn nàng, đang muốn lên tiếng, bên ngoài thuyền lại có tiếng thông báo:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT