Cơ thể của Hứa Hân Đóa sợ lạnh đến mức cực độ, phải mặc ấm một chút mới được.
Cậu kéo hành lý đi ra khỏi phòng, nhìn thấy cầu thang mà không do dự gì, xách một vali xuống.
Khi cả hai vali đã được mang xuống, cậu mở cửa bước ra ngoài, liền thấy Mục Khuynh Diệc đang ngồi bên bậc thềm cửa, tay chống lên đầu gối, quay lại nhìn cậu.
Mục Khuynh Diệc vẫn giữ vẻ lạnh lùng như thường lệ, mở miệng hỏi: “Hôm nay em đi luôn à?”
“Ừ.” Đồng Duyên muốn đấm người, có lẽ thằng nhóc này cũng đã làm khó Hứa Hân Đóa, nhưng lại sợ sau khi đánh xong Hứa Hân Đóa sẽ giận.
Mục Khuynh Diệc đứng dậy, bước về phía Đồng Duyên, nói: “anh tiễn em, một mình không an toàn đâu.”
Giọng của Mục Khuynh Diệc rất thấp, thậm chí có chút run rẩy, không rõ anh ta đang kìm nén bao nhiêu cảm xúc bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT