"Đúng vậy, tôi không xứng."
Kiều Niệm lại liếc nhìn Hứa Hân Đóa một lần, sau đó nói: "Thật lòng xin lỗi, những năm qua trong lòng tôi cũng rất giày vò."
"Không phải lời xin lỗi nào cũng sẽ được tha thứ."
"Cậu nói đúng. Tôi cũng chỉ muốn nói ra thôi. Tôi đi trước, tạm biệt."
Kiều Niệm đứng dậy rời đi, bước vào thang máy. Lúc đến còn phong độ ngời ngời, lúc đi lại như một kẻ bại trận.
Hứa Hân Đóa chỉ lạnh lùng nhìn theo, rồi tiếp tục ngồi chờ ở ghế sofa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT