Đồng Duyên cũng đi ra ngoài, định nói chuyện với Hứa Hân Đóa, ai ngờ lại thấy Lưu Nhã Đình đang đứng trước lớp quốc tế, nhón chân ôm lấy Hứa Hân Đóa an ủi, còn đang xoa đầu cô ấy nữa.
Đồng Duyên lập tức không vui, từ xa đã hét lớn: “Lưu Nhã Đình, buông cái tay ra ngay cho tôi!”
Lưu Nhã Đình chẳng thèm quan tâm, vẫn ôm lấy Hứa Hân Đóa không chịu buông.
Đồng Duyên dứt khoát chạy nước rút như vận động viên, lao thẳng tới.
Lưu Nhã Đình bị Đồng Duyên kéo sang một bên, Hứa Hân Đóa nhờ vậy mới được “giải thoát”.
Lưu Nhã Đình vẫn cảm thấy ấm ức trong lòng, từ lúc biết chuyện là giận cả buổi sáng, lúc chuông vào học vang lên, cô còn dặn Hứa Hân Đóa: “Dạo này đừng xem diễn đàn nữa, trong trường toàn mấy thằng gõ phím nói nhăng cuội, tức chết đi được. Nhưng mà yên tâm, tớ sẽ trông chừng giúp cậu, ai nói cậu là tớ chửi lại liền, tớ chưa từng thua cãi nhau đâu!”
Đồng Duyên không nhịn được lên tiếng mắng Lưu Nhã Đình: “Cách cãi nhau kiểu chửi luôn mười tám đời tổ tông người ta, thì chỉ tính là mắng thô tục thắng thôi. Mẹ cậu là người nhà trí thức, sao cậu không học theo tí nào vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play