Evalyn hừ nhẹ một tiếng, không thèm để ý tới anh, tiếp tục nhìn Hứa Hân Đóa: “Sao vậy, thấy tôi mà không chào hỏi? Đàn em mà dám không nhận mặt đàn chị à?”
Giọng điệu càng lúc càng gắt, vài người xung quanh cũng bắt đầu nhìn sang, không khí lập tức trở nên gượng gạo.
Trong suốt thời gian đó, đều là anh Trương đang trò chuyện với tổng biên tập, Hứa Hân Đóa thì đứng bên cạnh, giả vờ như một "bình hoa" thanh lịch.
Hôm nay Hứa Hân Đóa chỉ ăn mặc đơn giản thường ngày: một chiếc váy dài đơn sắc khoác thêm áo ngoài, kết hợp với mái tóc ngắn, toát lên vẻ điềm đạm, thanh nhã, khí chất vô cùng nổi bật.
Khách sạn được trang trí xa hoa, những hoa văn mạ vàng phức tạp mang phong cách cung điện mùa đông của Nga. Vậy mà Hứa Hân Đóa đứng trong không gian đó lại vô cùng hài hòa, tựa như hòa vào khung cảnh.
Có người chỉ cần đứng yên một chỗ thôi cũng đã tựa như một bức tranh — cô chính là như vậy, như thể bước ra từ trong tranh, kiêu hãnh độc lập.
Sau khi thấy anh Trương ra hiệu, cô lập tức cầm ly rượu lên kính tổng biên một ly, nói vài lời cảm ơn. Ly rượu cô cầm là rượu sâm panh, loại này thông thường chỉ rót một chút tượng trưng, cô cũng chỉ nhấp nhẹ một ngụm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT