“Rồi sao nữa?” Hứa Hân Đóa hỏi lại.
“Sau khi ly hôn, mẹ có thể được chia một ít tài sản, còn có tiền trợ cấp nuôi con, chừng đó đủ để hai mẹ con mình sống qua ngày…”
Hứa Hân Đóa bỗng cảm thấy đau nhức nơi răng hàm, phía sau lưng răng như bị châm chích. Cô không rõ là do tức giận hay vì cơn giận bốc lên quá nhanh đã khiến lửa trong người bùng phát mà sinh ra cơn đau.
Cô bật cười lạnh, cảm thấy mọi chuyện thật quá nực cười.
"Mẹ muốn ly hôn, nhưng lại vẫn muốn dựa vào ông ta để sống!" – Hứa Hân Đóa nói những lời này mà như đang ôm lấy lồ ng ngực mình, bởi vì trong phút chốc cô đã từng nhen nhóm một tia hy vọng, nhưng rồi lại lập tức thất vọng tràn trề – "Mẹ sống nhờ ông ta, còn ông ta thì dựa vào hôn ước để duy trì sản nghiệp, nên con vẫn chỉ là con nuôi của mẹ đúng không? Thân phận của con vẫn không thể công khai! Những thứ con muốn, mẹ vốn dĩ không thể cho con được, vậy thì con đến bên mẹ làm gì?"
Mẹ Mục hoảng hốt, vội vàng muốn nắm lấy tay Hứa Hân Đóa, nhưng lại bị cô né tránh. Bà vội vàng giải thích: "Đóa Đóa, mẹ sẽ công khai thân phận của con, sẽ không để con chịu uất ức thêm nữa."
"Nhưng con đường mưu sinh của mẹ là dựa vào ông ta! Nếu công khai rồi, cái gã đàn ông bất tài đó không gánh nổi gia nghiệp nữa, thì con sống bên chị để cùng nhau uống gió Tây Bắc à? Chẳng lẽ con phải bỏ học ra ngoài đi làm nuôi mẹ? Mẹ thử nghĩ lại đi, những điều mẹ cho là đã suy tính kỹ càng, thật ra chẳng có gì là rõ ràng cả! Chính mẹ còn chưa nghĩ xong đường lui của mình, thì làm sao con trông cậy được? Mẹ đúng là muốn gì làm nấy, chưa từng có một quyết định nào ra hồn!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play