Mục Kế Đông vừa quay đầu lại, thấy một người đàn ông tuấn tú mặc áo sơ mi trắng quần đen đứng bên cạnh chiếc xe ô tô nhỏ, trong tay đang ôm con gái cưng của anh.
Đôi mắt Mục Kế Đông ửng đỏ, con người luôn cứng rắn lúc này không kìm được mà rơi nước mắt: "Con gái tôi, con gái tôi! Cảm ơn anh, người anh em, anh đúng là người tốt, tôi cám ơn mười tám đời tổ tông nhà anh!" Mục Kế Đông nói năng lộn xộn, bản thân anh cũng không biết mình đang nói cái gì, anh bước vài bước về phía trước, nhanh chóng ôm chặt con gái vào lòng.
Lâm Ngọc khóc lóc chạy lên, hai vợ chồng ôm chặt lấy nhau, kẹp con gái vào giữa.
"Đừng ôm chặt như vậy, có vẻ như con gái hai người trúng thuốc mê, mau đưa đến bệnh viện khám đi
Lúc này biểu cảm trên mặt Lâm Ngọc đứng bên cạnh có hơi nghi ngờ, còn pha thêm chút kích động, cô cẩn thận hỏi thăm: "Chú là chú Dung?"
Dung Văn Bác cười gật đầu: "Là tôi, Tiểu Ngọc Nhi, đã lâu không gặp!"
Nước mắt Lâm Ngọc rơi như mưa, khóc nghẹn ngào đến mức không nói nên lời, Mục Kế Đông sợ cô bị nghẹn, vừa ôm con gái vừa vỗ lưng cô, luôn miệng nói: "Đừng khóc, đừng khóc, hôm nay hai mẹ con em muốn hù chết anh đấy sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT