Lúc này Hình Lị thật sự rất ngại, nhà cô bé bỏ ra một con gà mái già, nhà người ta lại bỏ ra dược liệu quý như vậy, là nhà mình chiếm lợi của người ta rồi.
“Dì Lâm à, có thứ gì mà dì rất muốn hay không?”
Lâm Ngọc cười nói: “Dì chả muốn cái gì cả, hiện tại hết thảy đều rất tốt.
“Dì không muốn vào thành phố sao? Cháu nói cha mẹ cháu tìm công việc cho dì nhé.
Lâm Ngọc lắc đầu: “Ở nông thôn rất tốt, vừa rộng rãi vừa tự tại.
Hình Lị cảm thấy thật rối rắm, nhân tình lớn như vậy phải trả thế nào đây? Thôi, quay về lại nói với cha mẹ một tiếng, cha mẹ cũng uống canh gà mà, để hai người bọn họ tự trả nhân tình cho người ta.
Tính cách Lâm Ngọc vốn dịu dàng, cô bé nghịch ngợm khó chơi như Hình Lị khi ở trước mặt cô cũng nhịn không được ăn nói nhỏ nhẹ hơn. Sau khi cơm nước xong xuôi, ba chú cháu bưng nồi đất của nhà mình về nhà,
người nhà họ Hình đều chờ bọn họ bưng canh gà hầm về mới bắt đầu ăn.
Hình Lị lớn tiếng nói: “Có thể uống canh gà, nhưng nhớ phải trả nhân tình cho nhà người ta đấy!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT