Vương Xuân Linh cảm nhận được sự lạnh lẽo, cơ thể run một cái, vội vàng gật đầu: “Con sẽ đi về ngay. "
Cũng chẳng buồn rửa chén, Vương Xuân Linh đứng lên chạy ra ngoài. 
Vương Thái Hà gọi cô ấy lại, đưa một túi bột mì đã đồng ý để cô ấy mang về nhà mẹ đẻ, lại thấy thêm một túi: “Con lấy về đi, túi còn lại cho anh hai chị hai của mẹ” Vương Xuân Linh gật đầu, vội vàng đi ngay.
Mục Kế Đông ôm con gái về nhà, Mục Thanh xinh xắn ngáp một cái. Lâm Ngọc cầm bình sữa tới: “Uống nhanh uống nhanh, không thì một hồi nữa lại thức do đói bụng”
Mục Thanh thành thạo ngồi dậy cầm bình sữa, uống uống, ánh mắt từ từ híp lại, mở mắt không nổi nữa.
Hai vợ chồng cười đứng lên, Lâm Ngọc kêu anh ôm: “Em đi lấy khăn lau miệng cho con.
Ăn no là ngủ, đó chính là cuộc sống của trẻ con. Ăn ăn ngủ ngủ tới buổi sáng ngày tiếp theo, Mục Thanh đang còn ở trong giấc mộng thì bị cha mẹ ôm ra ngoài. Đến khi cô bé ngủ thẳng giấc thức dậy thì đang ở trên xe rồi.
Mục Thanh trợn to hai mắt, đây là cái thứ gì thế, bên trong có nhiều người ngồi như thế nữa, chạy còn nhanh nữa chứ? Cái này là xe ngựa của triều đại này à?
Bíp bíp!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play