Chương 167: Chương 167
Mục Thanh lại kéo kéo tay áo mẹ mình khuyên nhủ: "Mẹ, con cảm thấy cô ấy nói đúng đấy, trước tiên mẹ con mình cứ mua lại phòng ở đã"
"Con cũng cảm thấy được?" Lâm Ngọc nhíu mày.
"Có thể ạ, mẹ cứ mua lại rồi tính tiếp, con thấy trước tiên mình nên tìm người sửa lại phòng rồi gia cố thêm là ổn. Ý của Mục Thanh là dù sao nhà mình cũng có tiền mà tiền chính là dùng để tiêu, tiền để một chỗ không thể sinh ra tiền, phải làm thì mới có tiền và lúc cần tiêu tiền đừng tiết kiệm.
Mấy năm nay tiền mẹ tiết kiệm cũng được mấy vạn, sửa một tòa nhà gạch ngói còn không dùng tới một ngàn đồng, tại sao lại không sửa?
Đến lúc mà mình không ở được nữa, nhà mang đi bán cũng được
Lâm Ngọc vừa nghĩ vừa lo lắng nhưng vẫn thấy phương án này là hợp lý nhất rồi: "Thím ơi, chúng cháu không thuê nữa mà muốn mua lại căn nhà này, thím có thể hỏi xem bọn họ có đồng ý bán hay không" "Mua đi, tôi nghĩ bên kia nhất định sẽ đồng ý thôi. Tôi thấy nhà bọn họ để ở đó mặc kệ, chắc là cũng không nghĩ sau này có thể ở được. Nhà tranh mà mặc kệ một hai năm không để ý liền trở thành vô dụng mà thôi" Bà cụ còn cười nói: "Trong trại của bọn họ thường xuyên có người xuống núi bán rau, bán dược liệu, để lát nữa tôi gọi người giúp cháu chuyển lời cho"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play