Đã mười giờ tối, Cảnh Kiều định nấu cháo bí đỏ, sau đó xào thêm vài món ăn nhẹ, đơn giản mà lại dễ tiêu.
Mười mấy năm nay, cô không học được gì khác nhưng nấu ăn vẫn không phải là vấn đề, mẹ mất sớm, cô vẫn luôn nương tựa vào cha, cha lại không nên thân, ngày nào cũng ở ngoài đánh cờ đánh bạc, cô thực sự đói không chịu nổi, đành phải tự mày mò tìm thứ gì đó để ăn, nếu không sẽ c.h.ế.t đói mất.
Trên bàn chất thành một chồng tài liệu dày cộm không ngừng giảm dần, Cận Ngôn Thâm nhướng mày, khuôn mặt nghiêng rõ nét toát lên vẻ nghiêm nghị và lạnh lùng, ký tên, dứt khoát gọn gàng, ở đâu cũng toát lên sự quyết đoán và cứng rắn của một người đàn ông trưởng thành.
Xử lý xong tập tài liệu cuối cùng, anh ngả lưng ra ghế sofa, ngón tay thon dài từ từ xoa bóp giữa hai lông mày, căn phòng rất yên tĩnh, ngoài tiếng hít thở của anh ra thì không còn một âm thanh nào khác, ngay cả tiếng kim rơi xuống đất cũng có thể nghe rõ mồn một.
Cận Ngôn Thâm cong môi mỏng lên một nụ cười chế giễu, người ta đều nói người giàu có tốt nhưng người giàu có thì cô đơn...
Đối diện là một ngọn núi nhỏ, lúc này đang sáng đèn, thỉnh thoảng lại truyền đến vài tiếng chim hót trong trẻo và vang dội, mang đến cho đêm tĩnh mịch này một chút náo nhiệt và sức sống.
Hai bàn tay to chắp lại chống sau gáy, Cận Ngôn Thâm nhìn sâu thẳm ra ngoài cửa sổ, lúc lên lúc xuống, có một nỗi cô đơn và sâu sắc không thể nói nên lời, lúc này tiếng bước chân truyền đến, ánh mắt anh nhanh chóng trở nên nhanh nhạy và sắc bén, trực tiếp b.ắ.n thẳng về phía đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT