Cận Thủy Mặc thành thật nói lại với quản gia Trương, vài phút sau, quản gia Trương dẫn theo mấy người hầu đi vào, đều là phụ nữ, tuổi hơi lớn, khoảng bốn mươi đến năm mươi tuổi, lúc này đều tỏ ra lo lắng.
"Biết tôi ghét nhất điều gì không?" Cận Ngôn Thâm dừng lại một lát, sau đó, giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang theo uy nghiêm không thể chống lại, chậm rãi mở lời: "Nhiệm vụ của các người ở Cận Trạch là làm việc, chứ không phải đi nói xấu sau lưng, bây giờ thu dọn đồ đạc, cút!"
Ngay lập tức, có hai người phụ nữ không chịu nổi, lập tức khóc òa lên, tiền lương ở Cận Trạch rất cao, lại rất nhàn, đãi ngộ đương nhiên tốt hơn, mất đi công việc này, đương nhiên là không nỡ!
"Cận tiên sinh, chúng tôi biết lỗi rồi, tuyệt đối sau nàykhông nói thêm một lời nào nữa, xin anh hãy để chúng tôi ở lại."
"Cận tiên sinh, chúng tôi đều biết rồi, anh hãy nể tình chúng tôi đã làm việc ở Cận Trạch mười mấy năm, tha cho chúng tôi lần này!"
"Chúng tôi đều trông chờ vào tiền lương để sống! Không có việc làm, chúng tôi phải sống thế nào?"
"..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT